Trong cuộc sống, Nam vẫn nghe vẫn thấy mỗi người mỗi cảnh luôn có nổi khổ riêng của mình.
Trong quá trình hành thiền, mỗi ngày Nam nhận thấy rõ được, hiểu được cái khổ xuất phát từ bản ngã.
Bản ngã là cái tôi vô hình được hình thành từ danh lợi, tiền tài, địa vị, ích kỷ, chiếm hữu, lòng tham….
Thiền giúp Nam nhận biết rõ được vô ngã ngay trong cơ thể của mình.
Vô ngã là sự cho đi vô điều kiện, bất tận bất diệt, tự do, không tham, không chiếm hữu, tình yêu thương bao la vô tận, không có giới hạn….Ví dụ như không khí cho đều hết tất cả vạn vật trên trái đất, ánh sáng mặt trời trãi khắp các hành tinh mà không phân biệt.
Bản ngã cho người ta hạnh phúc và đau khổ. Nó là con rắn hai đầu không thể tách rời. Một đầu hạnh phúc, một đầu khổ đau. Có thì ta vui, mất thì ta buồn.
Vô ngã cho người ta hạnh phúc mãi mãi vô tận bất diệt vĩnh hằng.
Thiền là gì? Thiền chỉ là một trạng thái bị động hoặc chủ động mà con người ai cũng đều trãi qua cả. Thai nhi trong bụng mẹ, ngủ, có những lúc trong người có cảm giác không suy nghĩ, an nhiên tự tại, không bị ràng buộc bởi dục, trong đi, đứng, nằm, ngồi.
Thiền chủ động sẽ khai thác triệt để năng lượng của vũ trụ giúp ta thoát khỏi khổ đau của bệnh tật vì giây phút đó ta sống trong vô ngã.
Tại sao chúng ta lại đau khổ? Sao ta lại chấp ngã vậy?
Nếu chúng ta không ngộ được lý vô ngã thì sẽ nguy hiểm nếu hành thiền. Nghĩa là sự buông bỏ hoàn toàn không chấp vào, không cuốn vào bất kỳ điều gì, hòa mình hoàn toàn vào năng lượng chuyển hóa của vũ trụ.
Khi hành thiền ta hiểu được quy luật, có khả năng phát triển thần thông, chữa bệnh cho mình và cho người, thấy được quá khứ tương lai và nhiều lợi ích khác nữa… Tuy nhiên lúc này bản ngã sẽ thăng tiến theo chấp vào cái ta hiểu.
Cái nguy hiểm hơn nữa của ngồi thiền là nó khiến ta chấp ngã có xu hướng rời bỏ gia đình để vào núi tu một mình. Ta tưởng ta buông bỏ hóa ra ta chấp ngã hơn trước. Không có cái luật vô ngã nào bắt ta phải ngồi như một hòn đá, như một gốc cây mới giác ngộ.
Bản ngã hình thành nhiều tầng nhiều lớp giăng mờ khắp lối từ thể vật chất hiện hữu cho đến cái vi tế vô hình bên trong.
Hãy soi rọi sâu trong tâm của ta xem sẽ thấy rõ bản ngã vi tế đó. Có thì ta có hạnh phúc không? Mất ta thì ta có buồn không? Xem dục có còn không?
Nếu ai nói sai hoặc khiêu khích đụng chạm tới điều ta hiểu thì ta còn khó chịu không, xem thường không?
Ví dụ như ta ăn chay trường, có người phản bác ta, hoặc ta chấp phải chay tuyệt đối là không sát sinh mà ta nào biết để ăn hạt gạo bao nhiêu con chuột phải chết, bao nhiêu con côn trùng, chim chóc phải chết. Ta có cảm giác khó chịu không?
Hãy soi rọi sâu bên trong tâm của ta. Ta đang sống từng phút giây ở trạng thái vô ngã hay bản ngã.
Người sống ở trạng thái vô ngã thấy bông hoa đẹp chỉ chiêm ngưỡng hạnh phúc, thấy bãi phân trâu vẫn bình thản không khó chịu.
Trong cuộc sống, Nam vẫn nghe vẫn thấy mỗi người mỗi cảnh luôn có nổi khổ riêng của mình.
Trong quá trình hành thiền, mỗi ngày Nam nhận thấy rõ được, hiểu được cái khổ xuất phát từ bản ngã.
Bản ngã là cái tôi vô hình được hình thành từ danh lợi, tiền tài, địa vị, ích kỷ, chiếm hữu, lòng tham….
Thiền giúp Nam nhận biết rõ được vô ngã ngay trong cơ thể của mình.
Vô ngã là sự cho đi vô điều kiện, bất tận bất diệt, tự do, không tham, không chiếm hữu, tình yêu thương bao la vô tận, không có giới hạn….Ví dụ như không khí cho đều hết tất cả vạn vật trên trái đất, ánh sáng mặt trời trãi khắp các hành tinh mà không phân biệt.
Bản ngã cho người ta hạnh phúc và đau khổ. Nó là con rắn hai đầu không thể tách rời. Một đầu hạnh phúc, một đầu khổ đau. Có thì ta vui, mất thì ta buồn.
Namaste!
Nguồn: Yogi Nam