Tôi xin mạo muội chia sẻ hành trình đến với Yoga của tôi. Tôi viết ra đây là niềm đam mê với Yoga và tình yêu thương lan tỏa đến mọi người.
Năm nay tôi 53 tuổi tôi là một công nhân làm việc tại một nhà máy, nên cuộc sống hàng ngày vất vả, khó khăn, luôn phải lo cơm áo gạo đủ ăn. Tôi có 2 cậu con trai, chồng bộ đội. Nói chung trong gia đình, mọi người đều biết yêu thương và có trách nhiệm lẫn nhau nên tôi cũng bằng lòng với cuộc sống của mình, mặc dù có thiếu thốn về vật chất.
Tại thời điểm năm 2008 sức khỏe của tôi rất kém, thường xuyên bị ngất vì hạ canxi huyết, tim có vấn đề, huyết áp không ổn định, lúc xuống rất thấp, lúc thì cao, bị viêm cầu thận mãn, người xanh xao, kinh tế lại khó khăn. Nhưng tính mình mọi người nói là cũng dễ chịu, không hay cáu gắt.
Tình cờ đến thứ 2 ngày 8/9/2008, cơ quan có phong trào thể dục thể thao nên mời cô giáo về dạy Yoga tại cơ quan, ai đi tập thì đi. Lúc đó tôi đăng ký đi tập. Mới đầu đối với tôi là rất vất vả vì người yếu. Đi tập, cô giáo có chia sẻ là cô đã tập được 6 tháng mà đã đi dạy, luôn có Sư phụ kèm theo chỉ bảo (tôi có hiểu Sư phụ là gì đâu chỉ nghĩ đó là ông Thầy). Mình nghĩ thật là ngưỡng mộ, mong sao mình được như cô ấy. Cơ quan chỉ thuê cô ấy dạy 3 tháng, một tuần 3 buổi. Chẳng mấy chốc đã hết 3 tháng.
Tuy nhiên, chỉ với thời gian ngắn ấy thôi mà niềm đam mê cháy bỏng với Yoga trỗi dậy trong tôi, với 2 lý do:
- Sức khỏe cải thiện rõ rệt, làm việc không ngại chi.
- Ngưỡng mộ cô giáo là cô ấy tập 6 tháng đã đi dạy. (Tự hỏi mình sao cô ấy làm được mà mình không làm được? Và rất nhiều câu hỏi được đặt ra).
Các bạn biết không, thời đó, trung tâm tập Yoga nếu được vào những nơi ấy gọi là rất xa xỉ, phải những ai có điều kiện kinh tế mới dám đến.
Từ đó về nhà, tối nào tôi cũng công phu tập luyện, kể cả thời tiết miền Bắc nắng nóng tập xong mồ hồi đầm đìa, ngày nào cũng vậy, mà theo như cô ấy nói, đó là Thiền và Yoga Tây Tạng.
Tôi luyện ở nhà như vậy suốt 2 năm, sức khỏe ổn định, bệnh được đẩy lùi dần. Xong tôi nghĩ nếu mình không đi các trung tâm tập thì không có kiến thức nâng cao. Tôi phải nói đó là một hành trình đi tìm kiến thức (thời đó tôi còn không có cả cái điện thoại). Tôi đi khắp các trung tâm đến và nói họ cho tôi tập thử xem tôi có tập được không, (tôi nói vậy vì không có tiền nên đi học hỏi bằng cách ấy (cười)). Có nơi họ cho tập một buổi, có nơi cho tập thử 2 buổi, và cuối cùng là trung tâm nào đến được là đến và tập thử nhìn lại chẳng có trung tâm nào là mình chưa đến (cười)… Lúc đó sức khỏe tôi rất ổn, da hồng hào, tăng cân, vui vẻ. Tôi cảm nhận được cái cười của tôi cũng khác, cứ hề hề vô tư, ai nhờ gì cũng giúp một cách thoải mái không ngần ngại, không tính toán, không bon chen, tự nhiên nó vậy.
Suy nghĩ nhen nhóm trong đầu giá như mình có kiến thức về Yoga thì mình có thể giúp cho được bao nhiêu người nghèo và những người không có điều kiện như mình (rất nung nấu). Tôi quyết định tìm một trung tâm gần nhà nhất và gặp người quản lý, nói với họ ý nguyện của mình muốn dạy Yoga từ thiện giúp cho mọi người. Mà tôi cũng chưa hình dung ra là giúp bằng cách nào, bắt đầu từ đâu, nói sao cho mọi người hiểu được tác dụng của môn này, rất nhiều câu hỏi được đặt ra, miễn sao truyền đam mê và tình yêu thương của mình cho mọi người. Họ nói: “Nếu cô muốn như vậy thì cháu sẽ bớt cho cô một ít”. Tôi đồng ý. Dần dần các tư thế khó được chinh phục. Chúng không phải quá khó với tôi vì cơ địa tôi cũng mềm dẻo, càng tập càng hăng say không biết mệt mỏi, và cái cơ bản là tôi học kỹ năng đứng lớp và cách truyền cảm hứng cho mọi người để họ cảm nhận được và tập sao cho tốt nhất.
Ước mơ của mình đang thành hiện thực. Muốn thành công thì phải tập đi từng bước nhỏ.
Tôi cũng đã từng thất bại khi đi dạy. Tháng 6/2014, một chị bạn thấy tôi công phu tập luyện lại quý cái tính của tôi nhẹ nhàng, chân thật, nhiệt tình nên chị có mời tôi đến cơ quan chị dạy Yoga. Tôi nhận lời. Thực ra hồi đó tôi chưa có nhiều kinh nghiệm đứng lớp. Tôi dạy được 2 buổi, không hợp với các bạn ấy, nên tôi nghỉ. Tôi cũng không buồn vì đó cũng là trải nghiệm. Song tôi lại càng hăng say đọc sách, xem mạng để bổ sung kiến thức.
Sáng dậy từ 5h đi bộ và tập mấy asana ngoài trời, tối về nhà tập thiền và Yoga. Các cô, các bác cùng khu phố thấy mình đi bộ một vòng hồ xong dừng lại tập Yoga các tư thế đứng, rồi ai cũng nói em hướng dẫn chị đi. Tôi đồng ý ngay. Tự nhiên cứ đến giờ đó, mọi người đi dạo một vòng hồ xong về chỗ đã hẹn. Mọi người tự giác xếp thành hàng chẳng ai bảo ai. Cứ như vậy thế là thành một lớp tập Yoga vào ngày 25/5/2015. Hôm nào đông cũng mấy chục người, nhất là những tháng hè, các mẹ cho cả các con đi tập. Toàn tập đứng vì ở đó không trải được thảm.
Tập đứng một thời gian, lớp ngày càng đông. Các bạn biết đấy chỉ vì một chữ thôi mà hạn chế đi rất nhiều đó là chữ NGHÈO. Mình nghĩ nếu có chỗ tập cả tư thế ngồi thì tốt biết bao. Một hôm có bác trông nom một ngôi chùa gần đó đang xây dựng. Bác gọi tôi: “Này cô giáo bảo mọi người vào sân đây mà tập, quét đi cho sạch là tập được”. Các bạn biết không tôi sững người một lúc. Tôi nói: “Vâng cháu cảm ơn! Nếu được vậy thì tốt quá”. Hôm đó tập xong tôi thông báo cả lớp mừng quá, từ hôm sau trở đi mọi người tự phân công nhau mang chổi quét thế là mọi người mua thảm để tập.
Tôi mừng là giúp được mọi người khỏe mạnh có chỗ tập không phải tốn một đồng xu. Mọi người đoàn kết nhường nhịn giúp đỡ lẫn nhau. Đối tượng là tất cả mọi người cả những người xa quê lên làm ăn ở trọ, các cháu học sinh các tỉnh lên học thuê trọ ở gần đó. Nói chung là nhiều cấp độ khác nhau, bệnh tật khác nhau. Nên tôi đứng lớp cũng rất phải chú ý. Có cả cụ già 88 tuổi, cụ nói “Tôi theo cô đi để cô dạy tôi thở, tập được đến đâu thì tập”. Các bạn biết đấy, thở là rất quan trọng trong Yoga. Tôi cảm động lắm và tôi rất thương cụ.
Có bác 76 tuổi, tập với tôi được 2 năm, năm nay bác phải về quê ở Thái Bình sống với con. Sáng mai bác chuyển về quê, tối hôm đó cả lớp liên hoan chia tay bác, gọi là liên hoan chúng tôi nhà ai có gì mang thứ đó, nước thì hái lá vối ở vườn để pha, hoa quả bánh kẹo vui ơi là vui. Bác nói “Tôi về quê tôi rất nhớ các cô, nhất là cô giáo, cô tốt quá, cô rất nhiệt tình, chu đáo, ân cần nhẹ nhàng! Tôi rất nhớ!!!”, và bác cho tôi 5 củ tỏi đen tự tay bác làm. Bác để vào cái hộp nhựa và kèm theo một tờ photo cách làm tỏi đen của con gái bác gửi cho. Bác dặn tôi “Cô làm tỏi đen mà dùng rất tốt cho sức khỏe”, thế là nước mắt bác vòng quanh. Có chị bị đau tay không cặp được tóc mà tập với tôi 3 tháng, chị khoe là chị giơ được tay và cặp được tóc rồi, “em à chị vui lắm!”. Có bạn nói đi tập thế này hết cả đau lưng, đi đại tiện dễ dàng. Ôi! Tôi cảm thấy cuộc sống này ngọt ngào biết bao!!!
Và giờ đây, chính nơi đã cho tôi miền đam mê và khát khao cháy bỏng với Yoga là cơ quan tôi lại tổ chức tập Yoga cho cán bộ công nhân viên. Tôi lại là người đứng lớp để hướng dẫn cho các bạn, ngày 1 ca, có ngày 2 ca, trưa và chiều tối. Tôi cảm thấy rất vui và hào hứng được truyền niềm đam mê và tình yêu thương lan tỏa đến mọi người. Bằng sự tận tâm cống hiến, nỗ lực hết mình để mọi người có được sức khỏe.
Còn một việc tôi chưa thực hiện được: Có một chùa lớn ở Hòa Bình và một Thiền viện Trúc Lâm trên Sông Lô, Thầy trụ trì mời tôi đến hướng dẫn cho các Phật tử và các tiểu, ni trong chùa nhưng vì thời gian bận mà đường so với nhà tôi ở lại cách xa, tôi thì vẫn đi làm nên chưa sắp xếp được lịch.
Tôi sẽ cố gắng đem niềm đam mê Yoga và tình thương yêu lan tỏa đến nhiều người hơn nữa để mọi người được hưởng những gì mà cuộc sống này ban tặng.
Những thời gian rảnh rỗi tôi, thường đọc sách về Yoga hay giải phẫu về Yoga trên mạng, nghe các Thầy giảng pháp, thỉnh thoảng làm thơ (chỉ thơ con cóc cho vui thôi) (cười).
Đó là hành trình đi đến Yoga của tôi.
Tôi viết ra đây là những trải nghiệm của tôi. Tôi nghĩ mình cũng không được giải gì nhưng cứ chia sẻ niềm đam mê của mình. Biết đâu đấy có thể mình cũng có được cuốn sách để bổ sung thêm kiến thức cho mình. Mình lại gửi tới mọi người như mình trước kia. Đó là mong muốn lớn nhất của tôi.
Tôi có được như ngày hôm nay cũng là nhờ sự ủng hộ của 2 con và chồng hết lòng yêu thương. Cộng với sự công phu luyện tập phấn đấu không ngừng của bản thân.
Chúc các bạn thành công.
Hoài Thu
Nguồn: hoitho.vn