Trước khi tập yoga, bạn hãy cởi bỏ bản ngã của mình.
Bản ngã là cái tôi vô hình của sĩ diện, lòng tham, sân, si, ích kỷ, sự khó chịu, chỉ biết mình không biết người, là danh lợi, tiền tài, địa vị, là sự phân biệt… Làm ơn vứt hết đi.
Cái bản ngã đó cho con người hạnh phúc, thì cũng cho con người khổ đau.
Nếu tập yoga ở trạng thái vô ngã thì bạn sẽ kết nối nạp đầy năng lượng vũ trụ. Vì chỉ ở trạng thái đó, bạn tập sẽ không biết mệt, càng tập càng khỏe, bao nhiêu bệnh tật khổ đau bay hết.
Vô ngã là gì?
Vô ngã là không phân biệt, cho đi mãi không điều kiện, luôn hằng có bất diệt, tình yêu thương vô tận.
Vô ngã là trạng thái như bạn ngủ vậy đó nhưng khác một chút là bạn tỉnh thức bạn biết bạn ngủ. Bạn biết bạn chuyển động ở trạng thái thoải mái nhất, an lạc nhất.
Ngủ là bạn phải khép mắt lại, quay vào bên trong, thả lỏng tâm trí, cảm nhận chuyển động của cơ thể, thật là an lạc.
Ở mức độ cao hơn là bạn mở mắt nhưng vẫn ở trạng thái vô ngã. Mắt mở đó, chẳng nghĩ gì, nhìn cái gì cũng thấy sướng, thấy hạnh phúc, thấy năng lượng dạt dào, tình yêu thương bao la, cho dù là bạn nhìn thấy một xác chết, hay đống phân.
Bạn tập ở trạng thái như vậy, về nhà bạn cũng như vậy, công việc bạn vẫn như vậy, nói chuyện bạn cũng như vậy, mọi lúc mọi nơi, từng giây từng phút trong hiện tại. Bạn giải thoát rồi đó. Bạn giải thoát ngay trong từng phút giây hiện tại này. Chứ không phải đợi chết đi mới giải thoát. Khỏi cầu cúng gì cả.
Thậm chí, bạn bị mũi chích cũng thấy sướng, kiến cắn bạn cũng thấy sướng. Và đẳng cấp thực sự của trạng thái vô ngã là khi bị đóng đinh trên cây thánh giá, chịu đói khát, sự đau đớn đó không là gì so với tình yêu thương bao la vô tận bất diệt của chúa Giê su cả.
Lời kết, có một nguồn năng lượng rất mạnh trong tôi khiến tôi phải viết cái nội quy lạ kỳ này.
Om….. Shanti
Namaste!
Nguồn: Yogi Nam