Tư thế Xác Chết – Savasana có vẻ như là một tư thế dễ dàng. Trái lại, đó là một tư thế rất khó, cả để thực hành và để dạy. Nhiều bậc thầy yoga vĩ đại, như K. Pattahbi Jois và B.K.S. Iyengar, khi nói đến Savasana đó là tư thế khó nhất trong tất cả các tư thế. Đó là sự tinh tế và đòi hỏi học viên học hỏi để hiện diện trong giây phút hiện tại một cách trọn vẹn.
Sau khi tìm hiểu một số bài viết, mình thấy thậm chí các tác giả nhìn nhận, đánh giá nhiều lúc cũng mâu thuẫn nhau. Nên mình quyết định không đăng bài nào hết và chỉ tóm tắt mấy ý chính sau:
1. Hướng dẫn của giáo viên là cần thiết nhưng không nói quá nhiều, nên dành thời gian còn lại cho học viên khám phá và trải nghiệm Savasana.
2. Savasana nguyên thủy ở Ấn Độ không sử dụng âm nhạc, cho đến khi nó được du nhập sang phương Tây họ mới thêm âm nhạc vào nhằm giúp thư giãn. Không mở nhạc quá to vì lúc này các giác quan của học viên cần được hướng vào trong. Nếu không có âm nhạc có khi lại tốt hơn!
3. Thời gian cho Savasana dưới 5 phút là không đủ. Những lớp yoga kéo dài 90 phút họ dành 10 phút cho tư thế này. Sau khi thực hành một loạt các chuỗi yoga, thì cơ thể cần có thời gian để hơi thở và nhịp tim trở lại bình thường. Sau đó là sự thả lỏng để các cơ bắp, xương khớp, gân kheo và mạch máu thư giãn, rồi tới tâm trí. Vì vậy, nếu thời gian cho Savasana quá ngắn sẽ không có tác dụng.
4. Mỗi người phải tự khám phá và trải nghiệm Savasana. Tất cả giáo viên chỉ là những người mở cánh cửa cho bạn. Đây là trạng thái giữa ngủ và thức tỉnh. Khi mới thực hành những luồng ý nghĩ của bạn vẫn còn hiện diện, theo thời gian chúng sẽ mờ nhạt dần. Bằng sự kiên nhẫn của mình, bạn sẽ trải nghiệm được Savasana một cách trọng vẹn.
5. Trích Dẫn từ bài viết “Shavasana Đối Với Thiền Định Và Tâm Linh”
“Đức Phật Cồ Đàm (Gautam) thường gửi những đệ tử mới tu tập của mình đến nơi hỏa táng ở bờ sông trong vài ngày. Vì vậy, suốt cả ngày họ nhìn thấy những xác người bốc cháy và suy ngẫm về những suy nghĩ xuất hiện trong tâm trí họ. Đây là phương pháp để khiến họ nhận ra rằng một ngày nào đó họ cũng sẽ chết. Do đó, không nên đồng nhất hóa hoặc mê đắm thân xác quá nhiều. Thay vì nuông chiều thân xác, hãy tập trung sức lực vào việc đào sâu sự thực hành tâm linh của mình, đó là điều có thể giúp bạn thoát khỏi thế gian đầy phiền muộn và đau khổ này.
Đối với những thiền giả cao cấp, Shavasana (hay Savasana) rất hữu ích vì thông qua thực hành này, bạn có được một cái nhìn thoáng qua về cái chết hoặc ý tưởng có thể tác động đến bạn một cách sâu sắc rằng một ngày nào đó tôi cũng sẽ chết. Vì vậy, tốt hơn hết tôi nên sử dụng 100% sức lực của mình để đi sâu vào việc khám phá tâm linh.
Hãy nhớ rằng, trong Shavasana chỉ có cơ thể đã chết nhưng bạn không phải là cơ thể mà là linh hồn đang sử dụng cơ thể này như một phương tiện. Cho nên, trong tư thế này hãy là người theo dõi cơ thể và tâm trí của mình. Hầu hết mọi người chỉ tập trung vào phần thư giãn trong Shavasana. Nhưng họ bỏ qua việc ý thức cần phải hiện diện trong khi thực hiện tư thế này.
Vì vậy, hãy làm cho tâm trí không bị lệ thuộc nhiều vào thể xác của bạn, ý thức hơn và làm điều đó một cách thành tâm và nhiều điều có thể đạt được trong tư thế dễ nhất và cũng khó nhất này.”
Nguồn: Thang Mlod